Thơ

  TRƯỜNG CA DÂN CHÚA

Bài 1: Thiên Chúa sang tạo vũ trụ và con người
                                                          (St 2,2-20)

Thoạt tiên Chúa dựng đất, trời,
Đất đầy cây cỏ trời ngời trăng sao,
Đất thời biển rộng núi cao,
Cây xanh bóng mát vườn đào muôn hương.
Trời trông thăm thẳm mười phương,
Trăng sao lấp lánh, rộng đường chim bay,
Ngợi khen Chúa cả khéo tay,
Ngài không xây đắp ai mà dựng nên?
Lòng thương Chúa thật vô biên,
Đất trời dựng hết đến phiên con người,
A-dong tổ phụ nhân loài,
Chúa dùng tí đất thổi hơi sống vào,
A-dong sức khỏe dồi dào,
Hiềm vì cô độc, làm sao vui nhà?
Chúa thương tạo dựng E-và,
Bằng xương sườn cụt người là A dong,
Cả hai thành đạo vợ chồng,
Sống cùng một chốn, vui chung một lòng.


Bài 2: A-dong  E-và và Quả cấm
                                        (St 3,1-25)
A-dong trong chốn Địa Đàng,
Tha hồ hưởng thụ trăm ngàn thứ cây,
Vật loài từng lũ từng bầy,
Đêm ngày quấn quýt vui vầy bên ông,
E-và thưởng ngoạn gió trong,
Hoa tươi muôn sắc hương nồng ngất ngây,
Tình cờ đứng dưới gốc cây,
Trông lên trái cấm, lòng đầy ước mơ,
Quỷ liền lợi dụng thừa cơ,
Đưa lời tán tỉnh, giả vờ thiết tha:
Bà xơi một quả thôi mà!
Vừa thơm vừa ngọt vừa là thanh tao,
Mời bà cứ thử xơi vào,
Nên bằng Thiên Chúa Tối Cao khác gì!
E-và trong bụng vân vi,
“Lệnh này Chúa cấm tôi thì quên ư!”
Tài tình quỷ kế dây dưa,
Bà ăn một quả rồi đưa cho chồng,
A-dong không giữ nỗi lòng,
Chiều bà đành lấy ăn xong kẻo phiền,
Nào ngờ vì nể mà quên,
Trước đây Chúa cấm không nên ăn dùng,
Chỉ vì quả cấm khốn cùng,
Mà sinh tội lớn: TỘI KHÔNG VÂNG LỜI,
Bất tuân Chúa phạt suốt đời,
Phạt luôn cho chí loài người cháu con,
Trai thời lam lũ sớm hôm,
Gái thời sinh đẻ nuôi con trần phiền,
Tội này chính tội “TỔ TRUYỀN”,
Mọi người con cháu tổ tiên chẳng kỳ,
Tại vì nguyên tổ khinh khi,
Theo lời quỉ dữ kể chi Chúa Trời,
May sao Chúa đã hứa lời:
Khi nào cứu thế xuống đời mới thôi.


BÀI 3: CA-IN và A-BEN
                (St 4,1-24)

Thiên Thần gươm lửa đến nơi,
Đuổi ông bà chạy tơi bời xấu xa,
Bao ngày lưu lạc bôn ba,
Bà sinh con trưởng đặt là Ca-in.
Rồi sinh con thứ A-ben,
Còn bao trai gái nhớ tên không rành,
Anh em xung khắc tính tình,
Em giống chiên lành, anh tựa hùm beo,
Một hôm hai đứa gây nhau,
Thằng anh liền đánh vỡ đầu thằng em,
Giả vờ Chúa mới hỏi xem:
"Rằng: em đâu mất, mầy tìm thử sao?"
Bằng lời xốc xược hỗn hào.
"Tôi đâu có biết nơi nào Ngài ơi!"
Thật là đáng tội dễ ngươi,
Ca-in Chúa phạt thành người lang thang,
Kể sao hết nỗi đoạn tràng,
Mẹ cha đã vậy con mang hận sầu.


BÀI 4: GIA ĐÌNH ÔNG NÔ-E và LỤT LỚN
                             (St 6,5...8,14)

A-dong con cháu sinh nhiều,
Ở đầy mặt đất sáng chiều hò reo,
Lâu ngày lệnh Chúa bỏ liều,
Còn quên Thiên Chúa chạy theo tà thần,...
Chúa từng mắng phạt bao lần,
Đến lần cuối hết Chúa làm Lụt To,
No-e Chúa dạy phải lo,
Đóng tàu trăm thước cứu cho gia đình,
Loài người bị lụt thất kinh,
Vật loài chết hết trừ mình No-e,
Lời truyền Ông đã vâng nghe,
Mỗi loài hai giống lên bè náu thân,
Thời gian nước rút lần lần,
Quạ đen phóng thích...mãi tìm xác ma,
Bồ câu ông mới thả ra.
Ngậm cành lá tốt về nhà báo tin:
Rằng: nay đất đã nổi lên,
Ông cho loài vật ra liền đi thôi,
Gia đình tất cả tám người,
Vừa dâu vừa rể một nơi sum vầy,
Làm ăn kiến thiết dựng xây,
Cùng nuôi súc vật từng bầy bò me.


BÀI 5: BA-BEN THÁP CHỌC TRỜI
                             (St 11,1-9)

Một đoàn con cháu No-e,
Lâu năm sinh sản tràn trề đất đai,
Lời truyền sớm đã nhạt phai,
Lụt kia chẳng nhớ, tội hoài trêu ngươi,
Rủ nhau xây tháp chọc trời,
Chúa mà lụt nữa ta thời trèo lên,
Ra công gắng sức xây nên,
Kẻ khiêng người vác liền liền trao tay,
Tưởng rằng mọi việc xong ngay,
Ai ngờ Chúa phạt sập bay cả giàn,
Đoàn người toán loạn la van,
Rách quần rách áo muôn vàn xấu xa,
Bổng nghe tiếng Mỹ, tiếng Nga,
Tiếng Tàu, Tiếng Việt thôi là tứ tung,
Mỗi thằng, mỗi tiếng, mỗi cung,
Nói chi chẳng hiểu sinh khùng sinh điên,
Kể chi sau trước thứ phiên,
Tìm nơi lập nghiệp khắp miền trần gian,
Chổ nào chổ nấy họp bàn,
Thi nhau kiến thiết kiện toàn sắc dân.


BÀI 6: ÁP-RA-HAM và ĐẤT HỨA
                             (St 12, 13-14)

Lâu ngày mãi miết làm ăn,
Dân nào dân nấy trăm phần mở mang,
Lại mang thói cũ hoang đàng,
Bỏ quên quên Thiên Chúa bạc vàng tham lam,
Chúa liền tuyển chọn Áp-ram,
Chúa thương ông lắm, một lần thử coi,
Áp-ram vốn đã già rồi,
Tuổi cao sức yếu mãi thời chưa con,
Lâu ngày mơ ước mỏi mòn,
Bất phân trai gái trông nom tuổi già,
Nghe lời ước nguyện thiết tha,
Bà sinh trai một cả nhà mừng vui,
Gia đình sớm tối xinh tươi,
Trai I-gia-ác chào đời khôi ngô,
Nuông chiều sớm tối bi bô,
Có con đã qúi, huống hồ con trai,
Thế là quá khứ vị lai,
Thằng con độc nhất của hai ông bà.


BÀI 8: ÁP-RAM SÁT TẾ CON LÀ I-GIA-ÁC
                                       (St 22, 1-19)

Ngờ đâu lệnh Chúa truyền ra,
Chúa bảo ông bà sát tế con cưng,
Hai hang nước mắt rưng rưng,
Bà dầu tiếc xót củng vâng lệnh truyền,
Áp-ram vui vẻ điềm nhiên,
Cha thời đi trước con liền theo sau,
“Cha ơi cha dẫn đi đâu?”
“Đi lên tế Chúa nhiệm mầu cao sang”
“Tại sao của lễ không mang?”
“Con ơi có Chúa liệu đàng khỏi lo!”
Đến nơi sắp củi chất lò,
Áp-ram ngước mắt tung hô nguyện cầu:
“Chúa ôi, Chúa thật cao sâu!
Chúa cho Chúa lấy con đâu dám từ!
Vung gươm chẳng dám chần chừ:
Lễ này xin hiến tôn thờ Chúa tôi”.


BÀI 9: ÁP-RAM GIẾT CHIÊN THAY CON
                                   (St 22, 10-18)

Gươm kia chưa chem  Tận nơi,
Thiên Thần vội vã kéo rời tay ông:
“Thôi thôi, Chúa đã hiểu long
Con người có đức phục tong quá cao,
Kìa con chiên trắng kề sau,
Hãy đem sát tế thay vào cho con”,
Mừng vui long dạ nỉ non,
Trước sau vẫn được vuông tròn con trai,
Từ nay lệnh Chúa chẳng sai,
Áp-ram học được một bài học hay,
Vang đồn tiếng lạ xa bay,
Ông bà sung sướng tràn đầy tâm can.


BÀI 10: GIA-CÓP MƠ THẤY THANG THẦN
                                            (St 28, 10-22)

Gia-cóp là cháu Áp-ram,
Trai tài, kỳ lạ chẳng tham lam gì,
Suốt đời chỉ nguyện khắc ghi:
Tin yêu Thiên Chúa chẳng gì lung lay,
Một đêm ngủ giấc mơ say,
Thấy đoàn Thiên sứ tung bay ca mừng,
Chen nhau lũ lượt tưng bừng,
Lên lên xuống xuống trên từng nấc thang,
Một đầu bắc tự Thiên Đàng,
Chúa cao ngự trị huy hoàng thánh nhan,
Một đầu liền với thế gian,
Vâng lời Thiên sứ lệnh ban oai hung:
Từ nay ông sẽ nối giòng,
Đứng đầu Dân Chúa uy lừng bốn phương.


BÀI 11: GIA-CÓP MƠ VẬT LỘN
                                  (St 31, 23-39)

Đêm kia chẳng quản gió sương,
Một người lạ mặt âm dương chốn nào,
Lý do chẳng hiểu tại sao,
Đến ôm Gia-cóp vật nhào mãi mê,
Hai người ẩu đã gớm ghê,
Kẻ hơn tám lạng người huề nửa cân,
Hai bên thắng bại chưa phân,
Mồ hôi đổ ướt áo quần như mưa,
Gia-cóp sức mạnh chẳng vừa,
“Đứa nào lếu láo, chẳng chừa chẳng thôi!
Uýnh cho một trận lữ hơi,
Mãi gần tới sang ông thời mới hay:
Trời ơi, biết nói sao đây,
Thiên Thần Chúa bảo xuống bày dạy ta:
Kẻ tin vào Chúa bao la,
Mạnh như vũ bảo ai mà thắng ư?”
Một đêm vật lộn mệt nhừ,
Bây giờ rõ việc, biết thưa lời gì?
Lệ nhòa khóc lóc lâm ly…
Thiên Thần biến mất bay đi đường nào.
 

                        
NHỚ AI
Khi xa anh nhớ mái nhà,
Nhớ ly rượu đế nhớ trà cà phê.
Nhớ ai giặt dũ ngoài đê,
Nhớ ai thanh mảnh tái tê cõi lòng...
                                       TG: Thủy Trại Lau


NHỚ SÔNG NGHÈN
Sông nghèn nước ngập mùa mưa
Đồng chua nước mặn chảy ùa phù sa
Tiếng diều Cố Vượng ru trưa
Mênh mông sóng vỗ thuyền đưa ai về?
Bao năm tiếng sáo não nề
Tiếng hò Nghệ Tĩnh vọng về bi thương
Thả hồn bay lạc muôn phương
Rồi đời tôi lại vào đường chiêm tu
Chạnh lòng chiếc lá mùa thu
Sông nghèn giờ đã xa mù khói mây
Câu hò còn vẵng đâu đây
Làm tôi nhớ lại lòng đầy lênh đênh...

                                TG: Thủy Trại Lau


GÁI Ở DÒNG
Ở dòng lấp ló bóng quần thoa
Yên tĩnh nơi đây cũng thế a?
Mùi tục chưa chi mà vội chán
Tuổi đời mới thế đã lo xa!
Còn tanh mùi phấn say mùi đạo
Ngán cảnh phồn hoa, đến cảnh nhà
Em ạ! Trớ trêu mần chi rứa
Trăm năm nào nở thiệt thòi hoa
                             TG: Thủy Trại Lau


VỊNH GÁI Ở DÒNG
Cảnh đẹp nào hơn cảnh đẹp này
Bồng lai tiên cảnh phải chăng đây?
Mây giăng lồ lộ sườn non gấm
“Gái dòng” son phấn biển kéo mây
Mấy chú gác cần ngơ ngác mặt
Cụ già gậy chống tựa lưng cây
Nhìn lên phong cảnh đất trời ấy
Máu mặt anh hùng cũng bỏ thây

                      TG: Thủy Trại Lau


TÌNH SẦU
Chuông rền vẳng tiếng ở nơi đâu
Trời đất mênh mông lẫn một màu
Thành thánh rêu phong sương nhuộm đá
Bảng xanh chữ lợt gắn trên đầu
Đời Người ấp ủ yêu nhân loại
Giêsu mang nặng khối tình sâu
Nhìn cảnh trời đất, đất trời ấy
Ngàn năm con cái chạnh lòng đau.
                             TG: Thủy Trại Lau

 
NÚI SỌ CÔ ĐƠN

Giêsu gánh nặng khối ân tình
Núi sọ cô đơn bước lặng thinh
Mật đắng dâng tràn ơn cứu độ
Dấm chua để lại phúc trường sinh
Tim hồng sưởi ấm trời đông tuyết
Chén đắng ru say cuộc khổ hình
Thập giá nguồn tin yêu vạn thuở
Soi đời rực sáng ánh bình minh

                                 TG: Thủy Trại Lau

CAN LỘC QUÊ TÔI
Viết năm 2008

Tôi đã xa quê tám năm rồi
Triền miên giấc mộng nhớ khôn vơi
Can Lộc đôi vùng nhiều khe núi
Quê tôi một dãy nước sông trôi
Nhớ đến quê là tôi nhớ bạn
Nhớ về ngày ấy nhớ đôi môi
Làm sao quên được thời xưa ấy
Để lại trong tôi một khoảng trời
                        TG: Thủy Trại Lau


 
MÙA THU HÀ TĨNH

Thu về lạnh lẽo chiếc lá bay
Anh đi xa xứ đã bao ngày
Sông nghèn chảy mãi nom thêm trẻ
Kẻ gỗ trôi đi nước vẫn đầy
Hai nghã Nam, Bắc, Trung ở giữa
Đôi đường cách trở đó và đây
Suốt thời gian ấy bao đau khổ
Góp lại đường đời để nhớ say
                          TG: Thủy Trại Lau

KỶ NIỆM KHÔNG PHAI
Tôi về gặp buổi gió mưa
Sông Nghèn hiu hắt lưa thưa bóng buồm
Xác xơ phận mỏng cánh chuồn
Gốc bần năm cũ rủ buồn bên sông
Vẫn còn Bến Cảng cha ông
Trải bao dâu bể nhưng không phụ người
Hai mươi năm những khóc cười
Nhớ xưa, nay đã thành lời hỷ hoan
Cái thời tôi bé tí hon
Được đi theo chú chăn con trâu cày
Bây giờ tôi đã thế này
Đi tu theo Chúa tối ngày tụng kinh
Suốt ngày lên một chương trình
Làm sao trọn cả việc mình việc chung
                            TG: Thủy Trại Lau

NHƠ BÂNG KHUÂNG

Xuân về mai nở rực sân
Sao lòng tôi lại phân vân não nề
Nỗi nhớ xưa lại tràn trề
Mai ơi, mai cứ cận kề làm chi
Ở nơi đất khách chia ly
Biết người có nhớ những gì thôn quê
Sớm trưa vất vã trăm bề
Song tình người vẫn không hề phôi phai
Xuân sang mai mở dục hoài
Nhắc người xưa, vẫn miệt mài đi tu
                             TG: Thủy Trại Lau


NHỚ MẸ XUÂN NÀY
(Viết tặng các ban không về quê ăn tết)
Mùa xuân này con vẫn ở nơi xa
Gửi giọt nắng nay về vui với mẹ
Gió có về xin gió đừng quên nhé!
Hôn mẹ giùm cho vơi nỗi nhớ thương
Hôn mái tóc đã điểm bac gió sương
Xuân năm nay con nhớ hoài mắt mẹ
Thoáng nét buồn nhìn xa xăm lặng lẽ
Cánh mai vang lác đác rụng ngoài hiên
Bấy năm rồi, nhớ người mẹ thôn quê
Con mãi mãi ghi vào trong sâu thẳm
Mùa xuân này rồi sẽ qua mau lắm
Như năm nào con với mẹ bên nhau
Nay xa cách chôn vùi trong thương nhớ
Gói ghém hồn con gửi về ngoài (…) nớ
Mẹ nhận giùm con thì thầm lời gió
Hẹn xuân sau biết đâu con sẽ về
                           TG: Thủy Trại Lau

XUÂN VỀ 1
Xuân về mầu nhiệm thật bao la
Tạo hóa dựng nên đẹp lắm mà
Ngày tháng thiên thời xuân địa lợi
Quanh năm hạ thế, tết nhân hào
Hồng ân muôn thủa, rất kỳ diệu
Phước lộc ngàn năm, thật hải hà
Chào đón mùa xuân, xuân thế kỷ
Minh niên khánh hỷ, hát bài ca
                        TG: Thủy Trại Lau

TÌNH SÂU
Chuông rền vẳng tiếng ở nơi đâu
Trời đất mênh mông lẫn một màu
Thành thánh rêu phong sương nhuộm đá
Bảng xanh chữ lợt gắn trên đầu
Đời Người ấp ủ yêu nhân loại
Giêsu mang nặng khối tình sâu
Nhìn cảnh trời đất, đất trời ấy
Ngàn năm con cái chạnh lòng đau
                         TG: Thủy Trại Lau

XUÂN VỀ 2
Tết đến xuân về khắp mọi nơi
Muôn người hớn hở đón xuân tươi
Dâng lên với Mẹ bao mơ ước
Khấn nguyện xin Cha cả cuộc đời
Tình Chúa cao vời luôn thắm thiết
Lòng người dưới thế mãi an vui
Mong cho phúc lộc mùa xuân mới
Danh Chúa lừng vang giữa đất trời
                          TG: Thủy Trại Lau


HAPPYNEWYAER
Xuân về tình Mẹ thật bao la
Công Cha tạo dựng đẹp lắm mà
Ngày tháng thiên niên xuân địa lợi
Quanh năm nhân thế tết an hòa
Tình yêu muôn thủa rất kì diệu
Phúc lộc ngàn năm thật hải hà
Chào đón xuân sang xuân thế kỷ
Minh niên khánh hỷ ngập ngàn hoa
                               TG: Thủy Trại Lau

ĐIỆP KHÚC MÙA ĐÔNG
Lại mùa đông lại vắng em
Anh đi dự lễ Noel một mình
Trời khuya tinh tú lung linh
Đất trời dung hợp ai đành xa ai
Chân đi muôn nẻo dặm dài
Lối xưa chưa có dấu hài tinh khôi
Mùa xưa vẫn thắm trên môi
Nỡ đành lỡ hẹn để lời kinh đau
Thả hồn vào giấc chiêm bao
Tìm thời gian ấm bắc cầu thời gian
Thiên đường rộ tiếng Thiên Thần
Mà hồn con vẫn băng hà Chúa ơi!
Mùa đông lạc điệp khúc rồi
Ánh sao chỉ lối xa rời lòng con
Lần tìm ký ức đầy sương
Thiên đường thủa ấy còn vương nơi nào
                                   TG: Thủy Trại Lau

ĐÊM THÁNH
Nhân trần bừng dậy rực hào quang
Muôn điệu Thiên thần rập hát vang
Vinh hiển trên trời Cha Chí Thánh
Bình an dưới thế kẻ ngay lành
Ơn thiêng đổ xuống tràn nhân thế
Thánh khí thu về ngập chứa chan
Đêm lạnh Noel hồn ấm lại
Bừng sáng trong con thỏa ước ao
                              TG: Thủy Trại Lau

DÂNG CHÚA
Đêm nay kỷ niệm Chúa sinh ra
Nhạc thánh tưng bừng vạn tiếng ca
Nhân thế rộn ràng mùa hội tụ
Đất trời rực sáng cảnh giao hòa
Thân hèn nhỏ bé lòng thành kính
Phận yếu đơn sơ dạ thiết tha
Quỳ gối giữa trời con cảm tạ
Tâm hồn ngây ngất đón tình Cha
                          TG: Thủy Trại Lau

CON ĐƯỜNG THƠ ẤU
(Têrêxa GSHĐ)
Con đường thơ ấu tuổi mười ba
Dâng hiến khi đời tuổi còn hoa
Vào tu dòng kín đời khiêm hạ
Chiếm trọn ân tình của Ngôi Ba
***
Cuộc đời Thánh nữ Têrêxa
Tâm hồn trong trắng tựa hương hoa
Điểm tô thế giới lòng yêu mến
Tắm gội nhân trần giọt lệ sa
***
Ngàn năm còn mãi những bài ca
Lưu danh Thánh nữ tận trời xa
Để cho nhân thế hằng cung kính
Mến mộ noi theo gương Têrêxa
                            TG: Thủy Trại Lau

ĐAN VIỆN PHƯỚC SƠN
(Viết về dòng chiêm niệm)
Phước Sơn “tu viện” tiếng vang đồn
Phong cảnh nơi đây đẹp nước non
Bát ngát mênh mông dòng Bến Hải
Trùng trùng điệp điệp giải Trường Sơn
Trời cao thăm thẳm mây lơ lửng
Biển rộng xa xa song dập dồn
Tiếng hát lời kinh ca tụng Chúa
Tìm đâu phong cảnh hữu tình hơn
                                 TG: Thủy Trại Lau

GIÁNG SINH CHIA XA
Giáng sinh này chỉ có mình tôi
Ở nơi xa người biết chăng người hỡi
Có bao mùa Giáng sinh vẫn đợi
Giáng sinh này vời vợi niềm xa
Giấc mơ xưa thống thiết lời Thánh ca
Ai oán lòng nghe lòng ai oán!
Nụ cười xưa se lạnh vào năm tháng
Rồi ấm lại trong một mùa Giáng sinh
Trang tự sự, còn thắm một mầu xanh
Người ơi đã nhạt dần theo hoài niệm
Trần thế bao hỷ hoan mừng Chúa đến
Còn trong tôi buồn dõi dấu người xa
Chiều Giáng sinh lạnh buốt thịt da
Lạnh giao vào cả khoảng trời thương nhớ
Niềm ước vọng Giáng sinh nào bỏ ngỏ
Chuông giáo đường vẫn gọi những hồi vang
Đã đến rồi đêm thánh huy hoàng
Người ơi có về nơi miền cũ
Niềm ước vọng Giáng sinh nào bỏ ngỏ
Chuông giáo đường vẫn gọi những hồi vang
                                          TG: Thủy Trại Lau

ĐÊM XƯA
Đêm xưa Do thái Chúa sinh ra
Máng cỏ ổ rơm thật xót xa
Hang đá nồng hôi mùi súc vật
Thiên thần mừng hát vọng bài ca

HÔM NAY
Và đến hôm nay Chúa đến rồi
Nằm trong máng cỏ chốn tanh hôi
Màn trời chiếu đất không manh áo
Bơ vơ lạnh lẽo Chúa ra đời
Tình Chúa bao la phủ đất trời
Giữa mùa đông lạnh tuyết ngàn rơi
Hóa thân mầu nhiệm vào nhân thế
Mượn lũ bò lừa thở ấm hơi
                                TG: Thủy Trại Lau

THIÊN TỬ GIÁNG TRẦN
Thiên Tử sinh ra máng cỏ lừa
Trần truồng trên những cọng rơm thưa
Giữa trời đông tuyết ba vua tới
Đêm lạnh sao băng dẫn lối đưa
Tìm về Bê Lem nơi xóm nhỏ
Về đây Hang Đá chốn nghỉ xưa
Vì yêu nhân thế Ngài không quản
Hạ thân hèn mọn ở hang lừa

                         TG: Thủy Trại Lau


NO EL CHIA LY
Viết năm 2008
Bầu trời nay đã sang đông
Noel để lại nỗi mong tháng ngày
Bê lem Chúa đã sinh ra
Người thương con đã chia xa mất rồi
Mình con dạo bước đơn côi
Đến cầu xin Chúa cho con một người
Đêm nay Chúa đã làm người
Lòng con lại thấy bồi hồi nhớ thương
Đường vào lối nhỏ giáo đường
Con đi xem lễ đơn phương một mình
Hàng cây, ghế đá lung linh
Nay vẫn còn đó mà người thương không còn...
                                                TG: Thủy Trại Lau

 
THÁNH PHAOLÔ TRỞ LẠI
Nửa gánh giang hồ bạt muôn phương
Phaolô té ngựa gục bên đường
Đa mát tường thành đang rộng mở
Nào ngờ Chúa gọi dưới vầng dương
Lòng đang hí hửng tìm bắt đạo
Bổng nghe lời Chúa phán trong sương
Sao Lê sao lại làm như thế
Sát hại dân ta quá thảm thương
                            TG: Thủy Trại Lau

SỨ ĐIỆP TÌNH YÊU
Pha- ti- ma đó giữa mây trời
Mẹ đã xuất hiện ở ngọn sồi
Tung niềm thương mến ra muôn nẻo
Gieo rắc tình yêu khắp mọi nơi
Sứ điệp Tin Mừng luôn suy niệm
Mân côi tràng hạt mãi trên môi
Mười ba nguyệt thập con ghi nhớ
Chốn Pha- ti- ma thật sáng ngời
                       TG: Thủy Trại Lau


TIẾNG GỌI TÌNH THƯƠNG
(Viết tặng các em (Binh, Hùng, Hường ….)
                                         nhân ngày lễ vulan

Con lớn lên trong vòng tay của mẹ
Với tuổi thơ ôi bình dị sáng trong
Thời gian trôi theo làn nước xuôi dòng
Mang con đi với ước mơ mong đợi
Mẹ ôi!
Trái tim con gửi trọn một nơi
Có mảnh đời ngày đêm mời gọi
Bao kiếp sống mỏng manh le lói
Đang đợi chờ tiếng gọi của tình thương
Khi một thời áo trắng vấn vương
Mãi bên con suốt cả chặng đường
Đem cho con niềm tin hy vọng
Xây mộng đời tươi đẹp muôn phương
Trước mắt con!
Bao em thơ đang khóc thầm gọi mẹ
Đang cần sự chia sẽ của người cha
Trời đất ơi sao mãi cứ bao la
Để cho em phải xót xa trong đời
Tựa diều rớt xuống chơi vơi
Như con chim én giữa trời gặp giông
Bốn mùa Xuân, Hạ, Thu, Đông
Thân em bé nhỏ ngóng trông từng giờ.
                               TG: Thủy Trại Lau

CHÚA ƠI!
Cô đơn buồn lắm Chúa ôi
Con xin quỳ gối dưới chân Người
Cầu mong hạnh phúc cho nhân loại
Cho kẻ con yêu mãi trọn đời
Chúa ôi! Con mong Ngài tha lỗi
Con là người không thể không yêu
Con đâu được như Chúa cao siêu
Không vương chút bụi tình nhỏ bé

                         TG: Thủy Trại Lau


 

0 nhận xét:

Đăng nhận xét